Hiển thị các bài đăng có nhãn Bài viết hữu ích. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Bài viết hữu ích. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

VÀI TƯ TƯỞNG TIÊU BIỂU CỦA NHÀ VĂN LEO TOLSTOY


VÀI TƯ TƯỞNG TIÊU BIỂU CỦA NHÀ VĂN LEO TOLSTOY

Chỉ có 2 cách để sống: hoặc không bao giờ nghĩ đến cái chết… hoặc sống và luôn nghĩ rằng cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào.

Bạn càng bất mãn với mọi người, với hoàn cảnh và càng tự mãn bao nhiêu, thì bạn càng rời xa tri thức bấy nhiêu.

Đừng so sánh bản thân với những người chung quanh. Hãy so sánh bản thân với sự hoàn mỹ.

Việc ta đang ở đâu không quan trọng, quan trọng là ta sắp đi về đâu.

Khi bạn muốn hết phẫn nộ, đừng di chuyển, đừng cử động, đừng nói gì cả. Không có gì biện minh cho cảm giác phẫn nộ. Lý do nằm trong chính con người bạn.

Chỉ mở miệng khi lời nói ra tốt hơn sự im lặng. Sẽ có lúc bạn lấy làm tiếc vì điều không nói ra, nhưng bạn sẽ còn hối hận gấp trăm lần khi không im lặng đúng lúc.

Có 2 cách để không phải chịu cảnh nghèo khó. Thứ nhất là phải cố để giàu sang. Thứ hai là cắt giảm nhu cầu. Cái thứ nhất thì không phải lúc nào ta cũng làm được. Cái thứ hai thì có thể.

Bạn không có quyền chán ghét cuộc sống này. Nếu bạn không thỏa mãn, hãy xem đó là lý do để không bằng lòng với chính bản thân mình.

Bạn càng đánh giá bản thân hà khắc và tàn nhẫn bao nhiêu, bạn sẽ càng rộng lượng và tử tế khi đánh giá những người xung quanh.

Mưu cầu chân thiện mỹ nhưng đừng bao giờ mơ mình sẽ thành công nhanh chóng hoặc đáng kể. Bởi bạn càng dấn sâu vào quá trình đó, chuẩn mực của bạn càng cao. Nhưng chính quá trình mưu cầu cuộc sống tốt đẹp ấy cũng đã đáng để ta sống rồi.

- Trích sách "Trên Cả Giàu Có"

--------------------CLB đọc sách để thành công---------------------

6 CHƯỚNG NGẠI VẬT CẢN TRỞ SỰ GIÀU CÓ VÀ THÀNH CÔNG CỦA BẠN

6 CHƯỚNG NGẠI VẬT CẢN TRỞ SỰ GIÀU CÓ VÀ THÀNH CÔNG CỦA BẠN


Tôi nhìn đồng nghiệp khá giả hơn mình và tự hỏi: Vì sao họ giàu, còn mình thì không? Lý do gì khiến mình không dư dả? Nếu chúng ta thực sự muốn thay đổi, hãy nhìn nhận những lý do dưới đây để biết đâu là vấn đề của mình nhé. 





1. Lười biếng

Có sự khác biệt lớn giữa người cần nghỉ ngơi với kẻ lười biếng. Bạn luôn yên vị với một công việc nhàn hạ rồi mong muốn có được mức lương cao ngất. Trong khi thực tế, những đồng nghiệp mà bạn cho rằng giàu có hơn mình luôn tận dụng thời gian để làm việc, kiếm thêm thu nhập. Có khi bạn thấy họ nghỉ ngơi, nhưng đó là lúc họ chuẩn bị cho kế hoạch đầy bận rộn sắp tới.
Vì vậy, muốn giàu có, hãy kiếm công việc bận rộn hơn, có nhiều cơ hội tăng lương hơn. Đừng mong sự giàu sang sẽ đến khi bạn chỉ thích nằm trong “chăn ấm nệm êm”.

2. Thiếu kiên nhẫn 


Bạn nghe theo lời khuyên của đồng nghiệp, lập ra kế hoạch kiếm tiền khả thi, nhưng thực hiện chưa xong bước đầu tiên, bạn đã nản chí và muốn chuyển sang hướng khác. Trong khi đồng nghiệp của bạn luôn quyết chí với dự án kiếm tiền đã đề ra.
Lời khuyên cho bạn là hãy kết thân và học tính kiên nhẫn của những đồng nghiệp mà bạn cho rằng họ hội đủ những tố chất có thể… làm giàu

3. Nhát gan 


Không phải ngẫu nhiên mà mọi người thường nói: “Có gan làm giàu”. Nhưng khi đồng nghiệp rủ bạn hùn vốn làm ăn, bạn lại lo sợ nguy cơ khiến bạn có thể trắng tay. Vậy là bạn chọn cách cất tiền vào ngân hàng. Thực sự đó là cách bạn đang vứt tiền đi, đặc biệt là khi lạm phát lớn. Bạn đang từ chối cơ hội giúp mình quay vòng tiền nhanh hơn.
Việc làm nào cũng cần dự tính rủi ro. Khi dấn thân, thường tất cả mọi người ít nhiều đều phải trả chi phí cho những sai lầm mình có thể mắc phải. Cũng nhờ thế mà bạn nâng cao được chất lượng công việc. Nếu không dám dấn thân thì làm sao bạn biết mình có đi đúng hướng không?

4. Đua đòi 


Bạn đua đòi với các thói quen tiêu xài của đồng nghiệp. Bạn mua sắm tất cả những món đồ không cần thiết chỉ để cho bằng họ! Sự thật là bạn đang hao phí của cải chỉ vì những lý do không đâu. Và nếu cứ hoang phí như thế, khi cần vốn liếng, bạn sẽ tìm ở đâu? Bạn có biết rằng tích lũy của cải cũng là một cách để làm giàu không?

5. An phận 


Nhiều người nói rằng không quan tâm về tiền bạc, và ưu tiên cho những điều họ nghĩ rằng quan trọng hơn. Những người đó đã bỏ đi cơ hội làm giàu cho chính mình.
Duy trì sự cân bằng trong cuộc sống là cần thiết, nhưng chắc chắn không đồng nghĩa với an phận. Bạn có thể vừa làm công việc mình yêu thích, vừa kiếm tiền và sắp xếp thời gian cho gia đình.
Nếu xưa nay bạn an phận với công việc nhàn hạ nơi công sở, ngay bây giờ hãy thêm nhiều mục tiêu lớn hơn cho quá trình kiếm tiền của bạn. Khi đặt ra những mục tiêu lớn lao như vậy, bạn sẽ nhìn vào con số chi phí dự toán và không thể tin nổi số tiền cần đầu tư quá lớn. Tuy nhiên, “phát hiện” này cũng giúp bạn nhận ra rằng, công việc bàn giấy không thể giúp bạn giàu. Đến lúc bạn cần có những bước phát triển mới, những dòng thu nhập mới, và hãy quên đi những suy nghĩ an phận của mình.

6. “Gà mờ” 


Bạn muốn làm giàu, bạn lăn xả vào những nơi nghe nói có “mùi tiền”, nhưng bạn lại “gà mờ” trong công cuộc kiếm tiền. Hãy nhớ tiền bạc không tự dưng và không dễ dàng rơi vào tay những người thiếu bản lĩnh, không tài năng hay không thực sự “biết mình biết người”.
Nếu muốn đầu tư vào lĩnh vực nào đó, hãy hỏi thăm kinh nghiệm và sự hiểu biết của đồng nghiệp, bạn bè, người thân. Kiếm tiền theo kiểu “té nước theo mưa” chỉ chứng tỏ bạn không biết gì trong việc quản lý dòng tiền. Nó chẳng khác mấy so với việc bạn mua vé số và suốt ngày lẩm bẩm cầu may.

-------------------CLB đọc sách để thành công------------------ 

ĐỪNG TỰ HÀO VÌ NGHÈO MÀ HỌC GIỎI HÃY TỰ HỎI TẠI SAO GIỎI MÀ VẪN NGHÈO!


ĐỪNG TỰ HÀO VÌ NGHÈO MÀ HỌC GIỎI HÃY TỰ HỎI TẠI SAO GIỎI MÀ VẪN NGHÈO!



Thành công ở trường đại học chỉ là cái thước đo về kiến thức lý thuyết, về những gì được dạy ở trường. Bước vào đời bạn sẽ thấy khác đi nhiều so với cách học ở trường, sẽ không có bài kiểm tra nào hết, không có thầy cô nhắc nhở bạn khi bạn mắc lỗi, không có người học cùng bạn, không có những cuốn sách cụ thể mà thầy cô giao bài tập về nhà. Vậy nên đại học nó không quyết định gì quá nhiều trên con đường sự nghiệp. Thực tế đã chứng minh điều đó, nếu bạn không tin thì hãy cứ gõ google "danh sách 10 người giàu nhất thế giới".

Ở trường chúng ta được thầy cô chỉ học cái gì, chỉ cần chúng ta đạt trên 5 điểm là qua. Nhưng ngoài đời ai sẽ chỉ cho chúng ta nên học cái gì, mấy điểm thì qua? Nó chẳng có cái thang điểm như ở trường, cũng chẳng có ai theo kèm cặp bạn. Dòng đời sẽ xô đẩy bạn, xô đẩy một cách tàn nhẫn không thương tiếc. Ở trường thầy cô dạy bạn không được làm sai, nên tránh những cái không chắc chắn và làm sai là lỗi. Nhưng ngoài đời thì không có cái công thức đó, bạn cần phải thất bại trước nếu muốn có thành công. Không có cái gì gọi là lỗi hết mà chỉ là bài học kinh nghiệm.

Ở trường chúng ta được đánh giá bằng thang điểm, những sinh viên ưu tú được tôn vinh được khen tụng, nhưng. Ngược lại những sinh viên lười học thì coi như đồ vô dụng, bỏ đi. Vậy thực tế thì sao, tôi nhớ có một lần giáo sự giạy môn điện chúng tôi gọi một thằng đang ngủ trong lớp dậy và quát anh đọc hai chữ này cho tôi. Ông ấy viết hai chữ "ngủ gục" lên bảng và bắt thằng kia đọc. Thằng kia chưa kịp tỉnh thì ông ta bồi thêm một câu to "đọc nhanh", giật mình hắn đọc to. Cả lớp cười ầm lên và hắn thì cúi mặt xuống bàn. Ông thầy trầm giọng, các anh đừng nghĩ cười là hay có nhiều anh học không chăm chỉ nhưng ra trường làm lãnh đạo đấy. Tôi năm nay 65 tuổi, dạy ở trường cũng lâu lắm rồi gặp không ít anh là học trò cũ học dốt ra làm lãnh đạo. Nên các anh chị đừng cười, nhưng tốt nhất ở cương vị nào hãy làm tốt công việc ở đó.

Một bài học nhớ đời cho chúng tôi, cái hồi năm nhất với ước mơ non nớt và ngây thơ. Lớp chúng tôi thằng nào cũng nghĩ là học giỏi thì sẽ giàu, thật bất ngờ khi nghe thầy nói thế. Chưa hết, có một thời gian tôi hay được thầy giáo dạy riêng để đi thi, sau đó thì chẳng thú vị gì nên tôi bỏ nhưng những gì học được từ thầy cũng khá nhiều. Thầy còn trẻ, phong cách rất teen và có khi còn kém người lớn hơn tôi nhưng được cái thầy thẳng tính. Có hôm thầy trêu con bé trong lớp, chúng tôi trêu lại. Thầy bắt đầu bộc bạch, tôi ngày xưa học đình đám ở trường, đi thi olimpic này kia rất nhiều. Học xong tôi được giữ lại, nguyện vọng của tôi là làm giảng viên bộ môn bê tông cốt thép nhưng do chưa có bằng thạc sĩ nên đành chấp nhận vào bộ môn cơ kết cấu. Các anh biết không, tôi nghĩ đời thế là tươi đẹp ai ngờ. Sau mấy năm ra trường giờ nhìn lại những thằng học hành bình thường lớp tôi ngày xưa đi ô tô, công việc của chúng nó cũng chẳng phải bận rộn tối mắt tối mũi như tôi. Nên các anh đừng nghĩ học dốt là nghèo mà giỏi là đảm bảo cho sự giảu có. SAI LẦM! Nhưng tốt nhất là hãy học hành đàng hoàng không thì ra đi xách hồ cũng không biết mà làm đâu!

Hai câu chuyện của hai người thầy, tôi còn nhớ rất rõ. Thực tế tôi cũng thấy có rất nhiều người không đi học mà giờ rất giàu, vậy bí quyết đâu để trở nên giàu có? Có nhiều người tự hào vì nghèo mà học giỏi, vậy sao không tự hỏi tại sao giỏi mà vẫn nghèo. Nghèo không có tội nhưng nó cũng chẳng có gì đáng tự hào hết. Sinh ra nghèo không có tội nhưng chết đi nghèo là tội lỗi rất lớn!

Có nhiều người tự bao biện rằng tôi chỉ cần cuộc sống tinh thần hạnh phúc. Đó là tự huyễn hoặc, cuộc sống bây giờ không như ngày xưa. Có nhiều người bảo có tiền rồi hư hỏng, rồi xấu, lại đố kị đây mà. Tiền không mua được hạnh phúc, không mua được trái tim. Cái này đúng một nửa, thiếu tiền là nguyên nhân xích mích của hạnh phúc gia đình, thiếu tiền thì tù túng và nợ nần đến phát ngán. Ai sinh ra trong gia đình giàu có và sống không lo nghĩ chắc chưa bao giờ trải qua cảm giác thiếu tiền, học hành bù đầu, mà không có thời gian. Nó vừa hạnh phúc mà vừa cồn cào một khát vọng làm giàu, chỉ muốn thật giàu có để có thể sống tự do, làm những gì mình muốn, đi xe mình thích, sống những ngôi nhà biệt thự sang trọng...Nhưng cái dấu chấm hỏi làm sao để giàu mỗi người phải tự đi tìm lấy, không có công thức chung nào cho nó cả. Tôi cũng đang lạc trong sương mù, liệu nó nằm ở đâu. Chính ở tư duy chúng ta nhưng tôi vẫn chưa tìm ra nó!

Đừng quan tâm bạn có học đại học hay không, và thực tế cái đó không mấy quan trọng. Hãy làm những gì mà đam mê, rồi thành công sẽ đến với bạn. Giàu có không mua đươc hạnh phúc nhưng nếu không có có tiền thì bạn dễ mất hạnh phúc lắm đấy. Và đừng bao giờ tự hào nghèo mà học giỏi hãy hỏi ngược lại tại sao giỏi mà vẫn nghèo. Nghèo không có tội nhưng nó chẳng có gì đáng tự hào cả. Sinh ra nghèo không phải lỗi của bạn nhưng chết đi nghèo là lỗi rất lớn.

Nguồn: Alpha Art

-------------------CLB đọc sách để thành công------------------

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

XÂY DỰNG THÓI QUEN ĐỌC SÁCH

XÂY DỰNG THÓI QUEN ĐỌC SÁCH

Đọc sách để khám phá thế giới, khám phá lịch sử. Nhưng quan trọng hơn, đọc sách là khám phá bản thân mình...Đó là điều mà hầu như ai cũng biết, nhưng vẫn không có nhiều người đọc sách. Họ không có nhu cầu tìm đến những kiến thức kể trên? Có đấy chứ! Vậy tại sao số người đọc sách vẫn ít?

Thời gian đọc sách trung bình trong tuần của một người Việt Nam tương đối thấp (điều này chắc bạn tự kiểm nghiệm bản thân, sẽ biết ngay). Nguyên nhân chính là do nhiều người chưa rõ mục đích lâu dài và tầm quan trọng thật sự của việc đọc sách, đặc biệt là giới doanh nhân, những người mà thời gian còn quý hơn cả vàng. Vậy hãy thử đi tìm các lý do khiến chúng ta không thể... không đọc sách.



Đọc để sống một cuộc đời


Một cuốn sách có giá trị luôn được tác giả, có khi không phải là một mà là nhiều người "vắt tim, vắt óc" viết ra. Vì vậy, có thể nói không quá là những điều đúc kết từ sách là cả một đời người, hoặc cả thế hệ của nhiều người đã sống và chiêm nghiệm.

Cuộc đời chúng ta không đủ dài để có thể "thu gom" trí tuệ nhân loại bằng cách tự mình sống để lấy kinh nghiệm. Vậy cách hay nhất là sống qua cuộc đời nhiều người trên từng trang sách. Tiếp cận với các tác giả nổi tiếng, những người thành công, chúng ta có thể rút ngắn được con đường đến đích của mình từ những bài học của họ. Bạn có thể học hỏi kiến thức từ nhiều nguồn khác nhau: từ kinh nghiệm của chính mình, từ cuộc sống, trường lớp, từ người khác và qua sách vở. Ngày nay, kiến thức thay đổi với tốc độ chóng mặt. Sách chính là người thầy tuyệt vời mà bạn có thể cận kề mọi lúc, mọi nơi, giúp cập nhật kiến thức nhanh và toàn diện nhất.

Đọc để có tư tưởng mới


Trong số kiến thức mà bạn cần cho đời sống, sự hiểu biết về bản thân là quan trọng nhất. Hãy khám phá bản thân, bạn sẽ thấy toàn bộ vũ trụ.

Sách chính là người thầy cần mẫn và "không lạc hậu", giúp bạn học hỏi về cuộc sống và tìm hiểu chính mình. Qua đó, bạn sẽ phát triển các tiềm năng vô biên của bản thân.

Không phải làm doanh nhân là bạn chỉ đọc sách về kinh doanh, quản lý, bí quyết lãnh đạo... Có nhiều thể loại sách khác cũng rất cần thiết cho tất cả mọi người để tăng vốn sống, vốn hiểu biết. Việc đọc sách còn giúp chúng ta phát triển tư duy và khả năng sáng tạo, tăng trí tưởng tượng và có những quan điểm đột phá.

Thỉnh thoảng, ngoài các loại sách liên quan đến chuyên môn của mình, bạn nên đọc những cuốn có đề tài lạ, thậm chí đề tài mà bạn không hề thích, để kích thích bộ não "suy nghĩ vượt khung", tiếp cận với những khía cạnh mới mẻ.

Đọc để... thư giãn


Khi cầm cuốn sách trên tay với mục đích đọc sách rõ rệt trong đầu (phải có lý do khi đọc từng cuốn), bạn sẽ tập trung trí não và cảm xúc để hấp thu nội dung và cảm nhận giá trị cuốn sách.

Trước khi đọc, hãy nghĩ đến các vấn đề hay thắc mắc bạn đang muốn tìm lời đáp. Việc tập trung trong lúc đọc sách sẽ mớ ra cho bạn hướng tháo gỡ. Lúc ấy, cuốn sách sẽ trở nên vô giá.

Việc tập trung cũng giúp trí não được thư giãn. Khi đó, bạn sẽ thả hồn vào từng trang sách, đưa trí tưởng tượng vươn đến những miền đất mà mắt thường không thể nhìn thấy.

Chắc chắn, bạn cũng sẽ cảm nhận được nhiều điều kỳ thú, đôi khi hơn cả một chuyến đi du lịch.

Khi trí óc đã gặt hái nhiều điều mới mẻ, nó sẽ không còn ở tầm vóc bình thường nữa. Vậy bạn còn chờ gì nữa?

Mỗi ngày, chỉ cần dành khoảng 15 phút để đọc sách là có thể hoàn thành 7 trang sách. Điều này có nghĩa, mỗi tháng bạn xem xong một cuốn sách dày khoảng 200 trang mỗi năm 12 cuốn sách. Và sau 10 năm, bạn xem được 120 cuốn sách.

Thử tưởng tượng, nếu tăng gấp đôi thời gian đọc sách lên 30 phút mỗi ngày, bạn sẽ có trí tuệ của... 240 cuốn sách, sau 10 năm.

Vậy từ nay, mong rằng sẽ không còn ai nói: "Tôi muốn đọc sách lắm, nhưng không có thời gian"!

Theo Tạp chí Thành đạt

-------------------- CLB đọc sách để thành công------------------

Theo đuổi một công việc đam mê ư? Hãy để nó theo đuổi bạn

Theo đuổi một công việc đam mê ư? Hãy để nó theo đuổi bạn



Mùa xuân năm 2004, khi còn là sinh viên năm cuối, tôi phải đối mặt với một quyết định khó khăn về sự nghiệptương lai của mình. Tôi nhận được lời mời làm việc từ Microsoft và thư chấp nhận từ chương trình tiến sĩ ngành khoa học máy tính tại Học viện Công nghệ Massachusetts (M.I.T). Tôi cũng vừa mới nộp bản thảo quyển sách đầu tay của mình. Việc này có thể mở ra một lựa chọn mới cho tôi đó là trở thành nhà văn toàn thời gian. Đây là ba con đường sự nghiệp hoàn toàn khác nhau, và tôi cần phải chọn một con đường phù hợp với tôi.

Đối với bạn bè tôi, lựa chọn này chắc chắn chứa đầy nỗi lo âu băn khoăn trong đó. Từ khi bé cho đến trưởng thành, chúng tôi được nghe các chuyên gia tư vấn, các quyển sách định hướng nghề nghiệp, và các phương tiện truyền thông bảo rằng hãy “đi theo đam mê của bạn.” Lời khuyên này giả định rằng mỗi người chúng tôi đều có sẵn một đam mê đã tồn tại từ trước và đang chờ đợi chúng tôi khám phá. Nếu chúng tôi có đủ can đảm tìm ra niềm đam mê này và biến nó thành sự nghiệp của mình, thì cuối cùng chúng tôi sẽ được hạnh phúc. Nếu chúng tôi thiếu can đảm, chúng tôi sẽ làm một công việc chán chường và không hề thấy mãn nguyện.
Đối với một nhóm nhỏ, thì lời khuyên này khá hợp lý, vì họ đã có một niềm đam mê rất rõ ràng. Có lẽ họ đã luôn muốn trở thành bác sĩ, nhà văn, nhạc sĩ…, và họ không thể nghĩ ra mình sẽ làm nghề gì khác ngoài niềm đam mê này.
Nhưng triết lý này lại đặt một gánh nặng rất lớn lên vai những người còn lại như chúng tôi – và nó đòi hỏi một quá trình cân nhắc rất lâu. Nếu chúng tôi không cẩn thận, chúng tôi có thể để lỡ mất đam mê thật sự của mình. Và kể cả khi chúng tôi đã ra quyết định, chúng tôi vẫn không thoát khỏi ảnh hưởng của nó. Mỗi khi công việc của chúng tôi trở nên khó khăn, chúng tôi bị đẩy vào tình trạng khủng hoảng, và mọi thứ bắt đầu xoay quanh câu hỏi khó tìm được lời giải đáp sau: “Đây thật sự có phải là công việc mà mình muốn làm?” Nỗi nghi ngờ dai dẳng này tạo nên cảm giác băn khoăn, lo lắng kèm theo việc nhảy cóc công việc liên tục.
Trong quá trình cân nhắc các lựa chọn của mình, tôi đã biết đến lời khuyên “theo đuổi đam mê” này và các đòi hỏi của nó. Nhưng tôi lựa chọn lờ nó đi. Có một triết lý khác về sự nghiệp thúc đẩy tôi hơn, và nó được dựa trên tiền đề đơn giản sau đây: Những đặc điểm dẫn dắt con người đến việc yêu thích công việc của mình đều rất chung chung và chẳng liên quan gì nhiều đến đặc thù của một công việc. Những đặc điểm này bao gồm cảm giác được tự chủ, cảm giác mình làm tốt cái mình đang làm, và đang có tác động đến thế giới này. Các nghiên cứu từ những thế kỷ qua đối với động lực trong công sở đã chứng minh điều này. (Quyển sách “Động lực 3.0” của Daniel Pink nói khá rõ về chủ đề này.)
Những đặc điểm này có thể được tìm thấy ở rất nhiều công việc, nhưng những đặc điểm này không tự nhiên mà có, bạn phải giành được nó. Xây dựng các kỹ năng giá trị thật sự rất khó và tốn nhiều thời gian. Đối với một người được giao nhận một vị trí mới, câu hỏi đúng không phải là: “Công việc này cho tôi cái gì?” mà phải là“Tôi tạo ra giá trị gì cho công việc này?”
Quay lại câu chuyện của tôi, sau khi cân nhắc thì tôi quyết định lựa chọn M.I.T. Tin tưởng vào triết lý nghề nghiệp của mình, tôi tự tin rằng cả ba lựa chọn sự nghiệp của mình có thể được chuyển đổi thành một nguồn đam mê, và sự tự tin này giải phóng tôi khỏi nỗi sợ mình đã lựa chọn sai lầm. Cuối cùng tôi lựa chọn M.I.T, chủ yếu là vì tôi thích bờ Đông hơn, nhưng thật ra tôi cũng hoàn toàn có thể thấy hạnh phúc nếu chọn trụ sở Microsoft tại Seattle. Hay sau khi xuất bản quyển sách đầu tay của mình, tôi cũng đã có thể tìm một thị trấn yên tĩnh để viết lách.
Trong suốt năm đầu tiên, tôi thật sự không cảm nhận được cảm giác rằng mình đã tìm thấy đam mê thật sự của mình. Giai đoạn đầu của quá trình đào tạo tiến sĩ rất khó khăn. Bạn chưa đủ khả năng để đóng góp vào các công trình nghiên cứu, và điều này thật sự rất khó chịu. Và tại một nơi như M.I.T, xung quanh bạn toàn là những kẻ kiệt xuất, khiến cho bạn phải tự hỏi liệu mình có thuộc về nơi này không?
Giả như mà tôi đã tin vào triết lý “theo đuổi đam mê của bạn”, có lẽ tôi đã bỏ ngang trong năm đầu tiên, vì nỗi lo rằng tôi sẽ không thấy cảm giác yêu công việc của mình mỗi ngày. Nhưng tôi biết rằng cảm giác mãn nguyện của mình sẽ lớn dần theo thời gian khi tôi trở nên giỏi hơn trong công việc của mình. Vì thế tôi đã làm việc rất chăm chỉ, và khi khả năng của tôi tăng lên, sự hứng thú của tôi cũng tăng lên.
Ngày hôm nay, tôi đã là một giáo sư khoa học máy tính tại Đại học Georgetown, và tôi yêu công việc của mình. Bài học quan trọng nhất mà tôi rút ra được từ kinh nghiệm của mình đó là, tình yêu này của tôi chẳng liên quan gì đến việc xác định từ những ngày đầu rằng liệu tôi có được trời định sẽ trở thành một giáo sư hay không. Chẳng có gì đặc biệt trong việc lựa chọn con đường sự nghiệp này của tôi cả. Cái quan trọng là những gì tôi đã làm sau khi tôi lựa chọn quyết định này.
Gửi đến các bạn trẻ, những người luôn hồ nghi rằng không biết liệu công việc kia (thay vì công việc bạn đang làm) có phải là đam mê của mình hay không, thì tôi cho bạn lời khuyên này: Đam mê không phải là thứ gì đó mà bạn theo đuổi. Nó là thứ sẽ theo đuổi bạn khi bạn nỗ lực hết sức mình, làm việc chăm chỉ để trở thành một người có giá trị với thế giới này.


Cal Newport do anh Đinh Hải Đăng dịch từ bài Follow your career passion? Let it follow you.

SỐNG THANH THẢN - (Live In Peace – L.I.P)

SỐNG THANH THẢN - (Live In Peace – L.I.P)


Khi một người nằm xuống vĩnh viễn, câu cửa miệng tiếng Anh mà nhiều người thường bật ra đó là R.I.P (Rest In Peace) như một lời cầu chúc cho linh hồn người chết siêu thoát, ra đi thanh thản.

Vậy thì nếu R.I.P quan trọng đến thế, tại sao hầu như chẳng bao giờ nghe ai đó chúc “L.I.P (Live In Peace – Sống thanh thản)” với một người đang còn sống cả? Tôi tự hỏi điều đó, bởi lẽ theo tôi, khi một người sống thanh thản thì chắc chắn họ sẽ ra đi trong thanh thản.

Phải chăng L.I.P là một điều quá khó khăn với con người thời nay khiến lời chúc đó không mang tính thực tế?
Tôi công nhận là L.I.P khó thật, khi cuộc đời đầy rẫy những thử thách chông gai, khi “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng“.
Định nghĩa L.I.P của mỗi người khác nhau, nên tôi xin phép chia sẻ định nghĩa L.I.P của cá nhân mình như sau:

*/ Làm hòa với quá khứ để Không còn những Nuối Tiếc.
*/ Sống vui với hiện tại để Trân trọng những gì mình Đang có.
*/ Hướng đến tương lai để Sống Tốt hơn mỗi ngày.

1/ Trong ba điểm trên thì có lẽ “Làm Hòa với Quá Khứ” là ngọn núi trắc trở nhất ít ai vượt qua được, từ đó dẫn đến hai cái sau cũng khó thành hiện thực. Nếu không “ Làm hòa với Quá khứ ”, bạn sẽ không thể “Sống vui với Hiện tại” và “Hướng đến Tương lai”.

Ai cũng có những quá khứ mà mình ước gì có thể quay ngược lại thời gian để làm điều mình muốn hoặc không làm điều mình hối tiếc. Nhưng dù khó đến mức nào đi nữa, hãy tìm cách chấp nhận quá khứ, như cách bạn chấp nhận con người bạn ngày hôm nay.

2/ Cái thứ hai là “Sống Vui với Hiện tại” cũng không dễ. Một người bạn nói với tôi rằng càng có nhiều ham muốn trong cuộc sống, con người ta càng khổ sau khi rời bỏ cõi đời này, vì ở thế giới bên kia, bạn sẽ không được thỏa mãn những ham muốn “trần tục” đó.
Tôi bán tin bán nghi về một nơi mình chưa bao giờ đặt chân đến. Nhưng tôi tin một điều rằng chúng ta, cả tôi và bạn không ngoại trừ bất kỳ ai, khổ vì những ham muốn cá nhân.

Mong muốn vươn lên, phấn đấu trong cuộc sống là một điều hoàn toàn đáng khích lệ, nhưng khi bạn cảm thấy khổ sở trong lúc chưa có được nó, thì đó là lúc “Mong muốn” thúc đẩy bạn tiến lên trở thành “Ham muốn” dằn vặt bạn. Lằn ranh giới này chỉ có bạn mới có thể xác định rõ mà thôi.

“Sống vui với hiện tại” không có nghĩa là “an phận thủ thường”, mà là tận hưởng những giây phút bạn biết không bao giờ có lại được. “Không ai có thể tắm hai lần trên một dòng sông” – triết gia Hy Lạp vĩ đại Heraclitus đã nói, và “dòng đời” cũng tương tự một “dòng sông”, phải không bạn?

3/ Cái cuối cùng là “Hướng Đến Tương Lai”. Bạn chỉ có thể làm được điều này khi bạn không để cho bản thân mình mắc kẹt trong Quá khứ / Hiện tại và tin rằng một tương lai tươi sáng hơn luôn chờ đợi bạn ở phía trước. Dù chỗ bạn đang đứng có tối tăm lạnh lẽo đến chừng nào thì vẫn sẽ có ánh sáng ở cuối con đường hầm đó. Miễn là bạn dũng cảm bước tới với một niềm tin sắt đá.

Khó thật, nhưng 3 điều trên rất đáng làm nếu bạn muốn sống một cuộc đời viên mãn. L.I.P sẽ giúp bạn làm được những điều mà nhiều người và cả bản thân bạn không ngờ tới, nhất là trong các mối quan hệ. Bạn sẽ yêu thương nhiều hơn, cảm thông nhiều hơn, bao dung nhiều hơn và hạnh phúc hơn.

Vì không dễ để L.I.P, tôi không xem đây là một điều gì đó tồn tại mãi mãi, mà là một mục tiêu mà tôi hướng tới. Có những lúc “con tàu cuộc sống” của tôi đi qua vùng biển dịu êm, lướt sóng nhẹ nhàng, nhưng cũng có lúc giông tố nổi lên làm chiếc tàu xiêu vẹo ngả nghiêng, thì đó là lúc tôi biết mình không còn L.I.P nữa, để rồi tôi lại nỗ lực giữ vững tay lái và làm dịu đi những “cơn sóng lòng”.

Không phải lúc nào tôi cũng có thể tự mình tìm lại được L.I.P mà phải cần đến sự trợ giúp của những người thân yêu. Nhưng điểm chính là tôi luôn ý thức L.I.P bất cứ khi nào tôi có thể.
Theo như Luật Hấp Dẫn, khi bạn khao khát một điều gì đó đủ mạnh, bạn sẽ thu hút điều đó đến với mình thông qua những con người và sự việc xung quanh bạn. Và bài viết này là để đánh dấu thời điểm tôi đang L.I.P.

Chúc bạn là một minh chứng sống của L.I.P!

-Dịch giả Uông Xuân Vy-

--------------------CLB đọc sách để thành công---------------------

BÀI HỌC TỪ CHIM ĐẠI BÀNG

BÀI HỌC TỪ CHIM ĐẠI BÀNG

















Đó là loài chim có tuổi thọ cao nhất trong chủng loại của mình. Chúng có thể sống tới 70 tuổi.

Nhưng để sống được tới tuổi này, chúng phải trải qua một quyết định khó khăn vào năm 40 tuổi.

Khi đó, Những móng vuốt dài và linh hoạt không còn đủ sức tóm giữ con mồi làm thức ăn.

Chiếc mỏ dài và sắc nhọn trở nên cong yếu.

Đôi cánh nặng nề và già cỗi, do bộ lông dày, trở nên dính chặt vào ngực và khiến cho chúng khó bay lượn

Vì thế, đại bàng chỉ còn hai sự lựa chọn: chết hoặc trải qua một quá trình thay đổi đau đớn kéo dài 150 ngày.

Quá trình này đòi hỏi đại bàng bay lên đỉnh núi và ngồi trên tổ của mình.

Tại đây đại bàng sẽ đập mỏ vào đá cho đến khi mỏ gãy rời

Sau khi mỏ gãy, đại bàng sẽ đợi cho mỏ mới mọc ra rồi sau đó bẻ gãy hết các móng vuốt của mình

Khi những móng vuốt mới mọc lại, đại bàng bắt đầu nhổ hết những chiếc lông cũ già cỗi

Và sau 5 tháng, đại bàng lại có thể tiếp tục những chuyến bay lượn tuyệt vời của sự hồi sinh và sống thêm 30 năm nữa.

Hãy học từ đại bàng…

Hãy trở nên thật dũng cảm và kiên cường để trải qua một giai đoạn thay đổi đầy khó khăn, chịu đựng nhiều đau khổ và thử thách để được hồi sinh và tiếp tục bay cao, bay xa hơn nữa…

Sưu tầm

------------------CLB đọc sách để thành công-------------------

Thứ Bảy, 20 tháng 7, 2013

Bạn bán mười năm cuộc đời mình giá bao nhiêu?






Bạn bán mười năm cuộc đời mình giá bao nhiêu?



Nếu bây giờ tôi muốn mua 10 năm cuộc đời của bạn. Bạn sẽ ra giá bao nhiêu? Bạn không được chọn "không bán" hoặc "vô giá" mà phải định giá cụ thể. 

Bạn nhận được tiền và lập tức già đi 10 năm, ví dụ bây giờ bạn 20 tuổi thì sau khi bán bạn sẽ 30 tuổi, nếu bạn 30 thì sau khi bán bạn sẽ 40. 

Tôi cá là bạn sẽ ra giá không nhỏ đâu. Nếu bạn bán 10 năm cuộc đời mình giá 100,000,000,000 VND (100 tỷ) thì chia ra 1 năm sẽ trị giá 10 tỷ, 1 ngày sẽ có giá hơn 27,400,000 VND, mỗi giờ có giá hơn 1,100,000 VND và mỗi phút cuộc đời bạn sẽ trị giá hơn 19,000 VND. Không hề nhỏ đúng không bạn. 

Vậy bao năm qua bạn đã sống xứng đáng với giá trị mà mình đòi hỏi chưa? Hay bạn cứ lựa chọn ngồi chần chừ mà không dám hành động, bạn cho phép mình chìm đắm trong chán nản, tự ti, không hy vọng. Tự hỏi mình câu hỏi : "Tôi có lựa chọn để từng giây phút cuộc đời mình trôi qua một cách vô nghĩa không?"

Và dù muốn hay không bạn vẫn phải bán 10 năm cuộc đời mình và còn nhiều hơn nữa, bạn à. Liệu bạn sẽ bán nó với cái giá thật xứng đáng chứ? 

Tôi thách thức bạn hành động để từng phút cuộc đời bạn có giá trị như bạn muốn đấy.


---------------------CLB đọc sách để thành công----------------------